Xu Hướng 10/2023 # Truyện: Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc # Top 18 Xem Nhiều | Ezlearning.edu.vn

Xu Hướng 10/2023 # Truyện: Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc # Top 18 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Truyện: Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc được cập nhật mới nhất tháng 10 năm 2023 trên website Ezlearning.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Mười năm là bằng hữu tốt, nhìn thấy của nàng câu đầu tiên nói

không phải quan tâm, mà lại là năn nỉ nàng cùng đi xem vị hôn phu với nàng

ta. Thẩm Mẫu Đơn hơi nghiêng đầu là có thể nhìn thấy trên mặt Diêu Nguyệt

không che dấu được hưng phấn và vui mừng, da thịt trắng nõn, đôi mắt long

lanh, môi anh đào no đủ, hai gò má hơi ửng hồng,bộ dáng biểu tình đi gặp

tình lang ,Thẩm Mẫu Đơn thầm thở dài một hơi, đời trước nàng đến cùng có bao nhiêu ngu xuẩn, mới có thể nìn chuyện thực rõ ràng ngay trước mắt lại mù như không thấy, cũng may bây giờ nàng chưa có gả cho La Nam, hết thảy vẫn còn có cơ hội. . . . . .

Không nghe thấy Thẩm Mẫu Đơn đáp lại, Diêu Nguyệt quay đầu nhìn về phía

nàng, nhìn thấy trên mặt Thẩm Mẫu Đơn có chút hờ hững, Diêu Nguyệt ngẩn ra, tâm trạng có chút bất an, “Mẫu Đơn, tỷ. . . . . . tỷ nhìn muội như vậy là có ý gì?”

Thẩm Mẫu Đơn thu lại vẻ mặt, quay đầu nhìn về phía cửa sổ, lại nhìn về phía Diêu Nguyệt vẻ mặt trước sau như một tràn đầy ôn nhu cùng bao dung, cười nói: “Nguyệt Nhi, tỷ đang nhiễm phong hàn, thân thể còn chưa khỏe, chỉ sợ là không thể ra khỏi cửa rồi.”

“A” Diêu Nguyệt a một tiếng, tựa hồ lúc này mới nhớ tới bằng hữu của mình đang cảm phong hàn, nàng cười cười xin lỗi Thẩm Mẫu Đơn “Mẫu Đơn, tỷ bị cảm phong hàn đã đỡ hơn chút nào chưa? Nhìn xem muội đây là quên mất, vừa nhìn thấy tỷ liền cao hứng, muội tưởng tỷ đã khỏi bệnh, Mẫu Đơn tỷ sẽ không vì vậy mà trách muội chứ?”

Thẩm Mẫu Đơn cười “Sẽ không.”

Đang nói, Tư Cúc bưng trà vào phòng, đem trà,điểm tâm để ở trên bàn sau đó liền lui ra ngoài, Diêu Nguyệt nhấp một ngụm trà, nghiêng đầu nhìn Thẩm Mẫu Đơn cúi đầu, lại hỏi, “Mẫu Đơn, mấyj ngày nay tỷ ngã bệnh, La đại ca có tới thăm tỷ không?”

Thẩm Mẫu Đơn lắc đầu, “Mấy ngày nay vẫn ngủ mê man, La đại ca cũng không có tới thăm.” Nói lời này nói ra, nàng vẫn cúi thấp đầu, tuy rằng đã nhiều năm như vậy, nhưng nhìn thấy cái người hại chết nàng này: ngụy khuê mật, lòng nàng vẫn rối loạn như cũ,không thể nào bình tĩnh lại được.

Diêu Nguyệt căn bản không có chú ý tới Thẩm Mẫu Đơn, tâm tư toàn bộ đều đặt trên người La Nam, nghe thấy vậy, tâm không khỏi có chút thất vọng, nhưng trong lòng mơ hồ có chút cao hứng, Mẫu Đơn bị bệnh, La đại ca không tới thăm, có phải là La đại ca cũng chẳng có bao nhiêu cảm tình đối với Mẫu Đơn không? Nhưng ̀Mẫu Đơn không muốn đi tìm La đại ca, La đại ca lại không tới thăm Mẫu Đơn, cũng mấy ngày nay nàng chưa thấy La đại ca rồi, bây giờ thực sự cảm thấy rất nhớ, nàng lại ngẩng đầu nhìn Thẩm Mẫu Đơn một chút, thăm dò nói: “Mẫu Đơn, có phải là tin tỷ sinh bệnh La đại ca còn chưa biết? Nếu không tỷ phái người đi thông báo với La đại ca một tiếng, La đại ca biết tỷ sinh bệnh nhất định sẽ tới thăm.”

Còn không muốn từ bỏ? Vẫn khao khát muốn nhìn thấy La Nam sao ? Thẩm Mẫu Đơn cúi đầu nở nụ cười trào phúng, ngẩng đầu nhìn về phía Diêu Nguyệt, ánh mắt mềm nhẹ “Không cần, thân thể tỷ tốt hơn rồi, ngày mai là có thể ra ngoài đi lại, bây giờ lại đi quấy rầy La đại ca chỉ sợ là không được tốt .”

Diêu Nguyệt biết rõ tính tình Mẫu Đơn, biết chuyện gì nàng ta cũng đều

chiều theo theo ý nàng, vì thế lại khuyên nhiều lần, khiến nàng ta đi

thông báo cho La Nam, Thẩm Mẫu Đơn từ chối, Diêu Nguyệt cuối cùng tức giận rời đi. ( Con mụ Diêu này không biết là đi thăm bệnh hay đi dụ trai nữa. Bó tay )

Thẩm Mẫu Đơn ngồi trong phòng một lúc rồi đi tìm Thẩm Hoán, lúc tới Thẩm Hoán vẫn đang đọc sách, nhìn thấy Thẩm Mẫu Đơn đến liền để quyển sách trên tay xuống, kéo tay Thẩm Mẫu Đơn ngồi xuống, cười híp mắt lấy từ trong rương gỗ phía dưới bàn học ra ra một món đồ đưa cho Thẩm Mẫu Đơn, “Tỷ tỷ, đây là lễ vật đệ dùng bạc tích cóp bấy lâu nay mới mua được, mong là.tỷ tỷ không ghét bỏ.”

Thẩm Mẫu Đơn nhìn lễ vật trong tay, là một khối ngọc bội hình tròn, cũng

không được tốt lắm, nàng nắm chặt khối ngọc bội trong tay, trong lòng cảm thấy ấm áp, cẩn thận cầm lấy ngọc bội, nàng cười nói: “Cảm ơn A Hoán, ngọc bội này tỷ rất thích, nhất định sẽ đeo.” Nhìn nụ cười vui vẻ trên mặt A Hoán, Thẩm Mẫu Đơn lại nghĩ tới đệ đệ chỉ vì đòi lại công đạo cho mình, lại nhớ đến kết cục bi thảm bị chặt đứt hai chân, chết rét trong đêm đông giá lạnh, mắt không khỏi đau xót, lòng bàn tay vô thức nắm chặt, lần này nàng nhất định sẽ không giẫm lên vết xe đổ của kiếp trước, nhất định sẽ để đệ đệ khoẻ mạnh sống tốt.

“Tỷ tỷ, Nguyệt Nhi tỷ tỷ đi chưa?” Bên tai truyền đến âm thanh của Thẩm Hoán.

Thẩm Mẫu Đơn ngẩng đầu, cười nhạt,thần sắc có chút phức tạp, “Đã trở về”

Nói xong nhìn về phía bàn học của Thẩm Hoán, mắt đặt trên một quyển sách đang mở, Thẩm Mẫu Đơn mở ra nhìn thoáng qua , phát hiện ra là Luận Ngữ nói :

“A Hoán cần phải cố gắng nỗ lực, ba tháng sau chính là kì thi nho sinh, mới có khả năng báo hiếu cha mẹ.” Thời đại này muốn trở thành quan lại có hai phương pháp,một là vượt qua ba kì thi trở thành Trạng nguyên, hai là

được quý nhân để ý. (Đây là do em nghĩ thôi ạ vì raw nói là Hiếu Liêm kì

thi gì gì đấy rồi phải vượt qua ba kì thi nên em nghĩ là thi Hương, Hội,

Đình như ở nước ta. Ai biết xin chỉ ạ)hai là được quý nhân giúp đỡ.

Thẩm Hoán nghe vậy, gật gật đầu, “Tỷ tỷ yên tâm, đệ nhất định sẽ cố gắng .”

~~

Sáng sớm hôm sau Thẩm Mẫu Đơn đã tỉnh lại, Tư Cúc nhìn tiểu thư tỉnh dậy,

lập tức chuẩn bị nước nóng hầu Thẩm Mẫu Đơn rửa mặt, chờ Mẫu Đơn rửa mặt xong, Tư Cúc đem xiêm y hôm nay Thẩm Mẫu Đơn phải mặc chuẩn bị thỏa đáng, áo Chức Cẩm màu vàng thêu chỉ bạc, váy dài Hải Đường màu hồng. Cả hai kiện xiêm y đều là đồ mới, là Thẩm Thiên Nguyên vì ngày lễ cập kê của con gái mà chuẩn bị chu đáo .

Tư Cúc thấy tiểu thư nhìn xiêm y đến ngẩn người, không khỏi nở nụ

cười, “Tiểu thư, hôm nay là ngày cập kê của người, nô tỳ giúp người chải tóc

cài trâm, đem đồ mới mặc vào.”

Thẩm Mẫu Đơn cười, ngồi trước gương đồng, tùy ý để Tư Cúc nhẹ nhàng gỡ búi tóc sừng trâu của nàng. Thẩm Thiên Nguyên chưa bao giờ để nàng cùng Thẩm Hoán chịu ủy khuất, vì lẽ đó phương diện ăn uống đều rất tốt, da Thẩm Mẫu Đơn trắng nõn, mái tóc dài mượt đen bóng, khi Tư Cúc đổi từ Song Bình vấn đổi thành Tùy Vân vấn, tóc mai trên trán toàn bộ đều được chải lên, lộ ra cái trán trơn bóng, ngũ quan đầy đặn, đoan chính, hai mắt sáng sủa, mũi dọc dừa mảnh mai cùng miệng anh đào chúm chím, cả người dường như hoàn toàn khác trước, quyến rũ diễm lệ, khiến người ta không dời được mắt.

Tư Cúc tựa hồ cũng không nghĩ tới tiểu thư để lộ trán ra sẽ xinh đẹp như vậy, sửng sốt một hồi lâu mới thì thào nói: “Tiểu thư, người thật xinh đẹp.”

Thẩm Mẫu Đơn nhìn mình trong gương so với trước kia hoàn toàn khác nhau, trong lòng bỗng nhiên liền nhớ ra chuyện nàng đã quên nàng sờ sờ lông mày bên phải, khóe miệng nhẹ nhàng giương lên, phong tình vạn chủng.

Đầu tiên,Tư Cúc hưng phấn mặc cho nàng xiêm y mới, “Tiểu thư, ngươi như vậy thật là đẹp, Nguyệt Nhi tiểu thư cũng không đẹp bằng người. . . . . .”

Thẩm Mẫu Đơn nhìn mình trong gương đồng có chút xa lạ, lấy ra cây trâm cha đưa đặt dưới đáy hòm nhẹ nhàng cắm lên đầu, đeo ngọc bội A Hoán tặng thắt bên hông.

Sáng sớm A Hoán cùng cha ăn điểm tâm, nhìn thấy Mẫu Đơn xinh đẹp, xuất trần,viền mắt Thẩm Thiên Nguyên đỏ hồng, có cảm giác con gái Thẩm gia đã trưởng thành, Thẩm Hoán ngược lại gào to tỷ tỷ thật xinh đẹp.

Mới vừa ăn xong điểm tâm, Diêu Nguyệt đã tới, Thẩm Mẫu Đơn để Tư Cúc đưa Diêu Nguyệt vào trong phòng, nhìn lên thấy Mẫu Đơn, Diêu Nguyệt giống như như bị sét đánh, trợn mắt há mồm nhìn Thẩm Mẫu Đơn, nàng thậm chí không thể tin vào mắt mình, giơ tay dụi mắt,

Run run chỉ Thầm Mẫu Đơn, “Mẫu… Mẫu đơn, tỷ… Tỷ bộ dáng này…” Thanh âm nàng ta có chút khiếp sợ.

Thẩm Mẫu Đơn nhìn nàng ôn nhu nở nụ cười, “Nguyệt Nhi, làm sao vậy? Dáng dấp của tỷ không dễ nhìn sao? Tỷ ngược lại thấy rất hài lòng .”

Diêu Nguyệt đè xuống hoảng loạn cùng ghen tỵ trong lòng, khóe miệng nở nụ cười trông còn khó coi hơn so với khóc “Không, tỷ. . . . . . Tỷ như vậy rất là ưa nhìn.”

Nàng xưa nay không nghĩ tới Thẩm Mẫu Đơn lại xinh đẹp như vậy, nếu như La đại ca nhìn thấy như vậy Mẫu Đơn. . . . . .

Diêu Nguyệt trong lòng hoảng sợ, không được — nhất định không thể để cho La đại ca nhìn thấy Mẫu Đơn như vậy .

Thẩm Mẫu Đơn nhìn vẻ mặt Diêu Nguyệt nhanh chóng chuyển, cười cười, theo thói quen đưa tay sờ lông mày bên phải, nói: “Nguyệt Nhi, hôm nay là ngày tỷ cập kê, tỷ dự định đi gặp La đại ca, muội có muốn cùng đi không?”

Diêu Nguyệt ngẩng đầu a một tiếng, che giấu nói: “Mẫu Đơn, hiện giờ còn sớm, đợi chút nữa đi.” Dứt lời, lại chú ý tới cây trâm trên đầu Mẫu Đơn, “Mẫu Đơn, cây trâm này thật là rất khác biệt, có thể lấy xuống cho muội nhìn một cái không?”

Thẩm Mẫu Đơn nghe vậy, đem cây trâm lấy xuống đưa cho Diêu Nguyệt, “Đây là lễ vật cập kê mà cha tỷ đưa , là ông tự tay làm .”

Diêu Nguyệt tiếp nhận nhìn cây trâm, cây trâm tuy rằng không phải rất quý giá, nhưng nhìn ra người chế cây trâm tốn rất nhiều tâm tư,cây trâm xem ra nhẵn nhụi, tinh xảo, đẹp đẽ, là nữ nhân mắt đều sẽ không nhịn được lưu luyến, thích thú.

Nàng xem một hồi lâu mới mắt mắt cây trâm mặt , nhìn Thẩm Mẫu Đơn cười “Mẫu Đơn, cây trâm này thật là đẹp, muội rất thích.” Thời điểm Mẫu Đơn có món đồ gì, chỉ cần nói câu thật xinh đẹp thật tốt nàng thích, Mẫu Đơn nhất định sẽ đem đồ vật đó đưa cho nàng ta, vì lẽ đó lần này khẳng định lần này cũng thế.

“Diêu Nguyệt cây trâm này , tỷ cũng rất thích.”

Nụ cười trên mặt Diêu Nguyệt cứng lại, suy nghĩ một chút, thăm dò nói: “Mẫu Đơn, cây trâm này là Thẩm cha đưa cho tỷ, nhưng muội thực sự rất thích, nếu không để Thẩm cha làm một cái khác đưa cho tỷ, cây trâm này đưa cho muội có được không?”

Thật không biết xấu hổ, thầm nghĩ kiếp trước mình cũng thật là ngu xuẩn. Trên mặt Thẩm Mẫu Đơn nở nụ cười bất biến, “Nguyệt Nhi, xin lỗi, đây là lễ vật cha tặng cho tỷ, vì thế không thể cho muội.”

“A, không sao là muội đường đột.”trên mặt Diêu Nguyệt thoáng qua một tia lúng túng, trong lòng nghi ngờ, vì sao Mẫu Đơn biến thành người khác? Chẳng lẽ là phát hiện ra quan hệ của nàng cùng La đại ca sao? Có điều đâ là chuyện tốt, nếu là Mẫu Đơn biết chuyện của bọn họ, nàng cùng La đại ca cũng không phải lén lén lút lút nữa.

Truyện Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Tác giả: Nhu Nạo Khinh Mạn

Thể loại: Trùng sinh, báo thù, cung+ gia đấu, trạch đấu, 3s, nam thâm tình, sạch nữ cường

Editor: Hoasenxanh 162 hay còn gọi là Sen

Nguồn raw: http://www.19lou.tw/html/1/1188/

Độ dài: 143 chương

Giới thiệu:

Thẩm Mẫu Đơn kiếp trước tính tình đơn thuần, tâm địa tốt đến không nỗi không đành lòng giẫm lên một ngọn cỏ ngọn cây, thật đúng là tâm địa Bồ Tát.

Thẩm Mẫu Đơn kiếp trước tính tình đơn thuần, tâm địa tốt đến không nỗi không đành lòng giẫm lên một ngọn cỏ ngọn cây, thật đúng là tâm địa Bồ Tát.

Cùng quân tử khiêm tốn trong miệng thế nhân kết thành phu thê, lại không nghĩ tới sau khi thành thân lại phát hiện ra quân tử khiêm tốn này lại chính là ngụy quân tử…

Cùng quân tử khiêm tốn trong miệng thế nhân kết thành phu thê, lại không nghĩ tới sau khi thành thân lại phát hiện ra quân tử khiêm tốn này lại chính là ngụy quân tử…

Đã sớm cùng khuê mật tốt nhất của mình cùng chung một chỗ, cố gắng phá hoại gian tình của hai người nhưng kết cục lại bị hai người họ hại chết.

Đã sớm cùng khuê mật tốt nhất của mình cùng chung một chỗ, cố gắng phá hoại gian tình của hai người nhưng kết cục lại bị hai người họ hại chết.

Linh hồn nàng phiêu du trong không gian chứng kiến đệ đệ vì báo thù cho nàng mà nhận lấy kết cục bi thảm,rồi lại chứng kiến kết cục tốt đẹp của ngụy quân tử cùng ngụy khuê mật kia. 

Linh hồn nàng phiêu du trong không gian chứng kiến đệ đệ vì báo thù cho nàng mà nhận lấy kết cục bi thảm,rồi lại chứng kiến kết cục tốt đẹp của ngụy quân tử cùng ngụy khuê mật kia.

Chứng kiến quá nhiều dương mưu âm mưu, chứng kiến hết thảy âm mưu giảo hoạt gian trá ghê tởm của thế gian,…

Chứng kiến quá nhiều dương mưu âm mưu, chứng kiến hết thảy âm mưu giảo hoạt gian trá ghê tởm của thế gian,…

Cứ tưởng rằng sẽ sống tiếp như vậy , nàng lại được trọng sinh trở về thời điểm phụ thân khoẻ mạnh, đệ đệ còn nhỏ tuổi, nàng còn chưa có gả cho ngụy quân tử kia…

Cứ tưởng rằng sẽ sống tiếp như vậy , nàng lại được trọng sinh trở về thời điểm phụ thân khoẻ mạnh, đệ đệ còn nhỏ tuổi, nàng còn chưa có gả cho ngụy quân tử kia…

Chỉ là trọng sinh một lần này nàng có thể thoát khỏi vận mệnh kiếp trước hay không? Trở thành quốc sắc danh chấn kinh thành…..

Chỉ là trọng sinh một lần này nàng có thể thoát khỏi vận mệnh kiếp trước hay không? Trở thành quốc sắc danh chấn kinh thành…..

Truyện Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc Chương 68

Tác giả: Nhu Nạo Khinh Mạn

Editor: Vanny

Hôm nay Du Dung Châu mặc bộ váy áo tơ lụa màu hồng phấn có thêu hoa văn hình hoa mai bằng vàng ở thân áo, váy dài màu trắng thêu chỉ bạc bồng bềnh như đoá lan trắng chìm trong màn sương. Dung mạo sau khi được trang điểm tỉ mỉ càng thêm xinh đẹp diễm lệ. Thẩm Mẫu Đơn cười khẩy, bởi vì không chiếm được cho nên càng muốn ở trước mặt nàng bày ra tư sắc vốn có sao? Chỉ là trừ dung mạo ra cô nương ta còn có gì chứ? Cho dù dáng vẻ xinh đẹp thì sao nào, lòng dạ lại cứ độc ác như vậy, nam nhân làm sao có thể yêu cô nương ta chứ.

Du Dung Châu bước vào phòng, nhìn nữ tử nhàn nhã đang tựa vào ghế quý phi đọc sách, cố gắng áp chế sự xúc động muốn xé xác nàng xuống, nở nụ cười xinh đẹp: “Mẫu Đơn tỷ tỷ, mấy ngày nay tỷ ở trong nhà làm gì vậy, cũng không thấy tỷ tới Hứa phủ tìm muội.”

Thẩm Mẫu Đơn ngồi thẳng dậy, đặt quyển sách xuống cái án bên cạnh, lại bảo Đậu Nhi ở bên cạnh mang điểm tâm và trà nước vào, lúc này mới cười nói: “Mấy ngày nay trong người có chút không khoẻ nên vẫn luôn ở trong nhà.” Nói xong thì liếc mắt nhìn dung mạo tinh tế của Du Dung Châu, khen ngợi: “Mấy ngày không gặp mà dung mạo của muội muội càng ngày càng đẹp nha, cũng không biết sau này chàng trai như thế nào mới xứng với tiên nữ xinh đẹp như muội muội đây?”

Du Dung Châu nghe xong những lời này, trong lòng càng ngày càng căm hận, phải đó, dung mạo của cô nương ta tuyệt sắc như vậy sao điện hạ lại không chịu ngắm cô nương ta lâu hơn một chút chứ, lại cứ nhìn trúng Thẩm Mẫu Đơn cái gì cũng không bằng cô nương ta. Nữ nhân như vậy có gì tốt chứ! Cô nương ta cố gắng đè xuống sự ghen tỵ trong lòng và cảm giác suy sụp sâu sắc, cười nói: “Đa tạ lời khen ngợi của Mẫu Đơn tỷ tỷ. Nói ra thì phúc phận của Mẫu Đơn tỷ tỷ mới khiến người khác hâm mộ, có thể lọt vào mắt xanh của nam nhân như điện hạ, thật khiến muội muội hâm mộ biết bao.” Tiện nhân, tiện nhân, ta xem điện hạ có thể yêu ngươi được bao lâu, đợi ngươi thất thân rồi, ta xem điện hạ làm sao còn đồng ý cưới ngươi.

“Muội muội nói đùa rồi.” Thẩm Mẫu Đơn cười cười, lại hỏi: “Sao hôm nay Du muội muội lại qua đây?”

Du Dung Châu vội nói: “Ngày mai có một bữa tiệc ở Hứa gia, nói là đám tiệc thôi chứ cũng chỉ là muội và biểu muội Thanh Nhi mời mấy cô nương chơi thân với nhau tới tham dự thôi. Mẫu Đơn tỷ tỷ phải tới tham dự đó, đều là các tiểu thư khuê các của Bình Lăng đó. Mẫu Đơn tỷ tỷ cũng phải nhân cơ hội lần này mà quen biết mấy người bạn nữa, hơn nữa đi ra ngoài hoạt động gân cốt đề phòng bệnh tật cũng tốt.”

Thẩm Mẫu Đơn khó xử nói: “Tỷ có chút không khoẻ, bữa tiệc ngày mai có thể tỷ không đi được.”

Du Dung Châu sốt ruột, bước lên kéo tay Thẩm Mẫu Đơn, dịu dàng nói: “Tỷ tỷ tốt, tỷ đi đi mà. Tỷ cứ ở trong phòng suốt thế này thì không bệnh cũng buồn tới bệnh đó.”

Thẩm Mẫu Đơn bị cô nương ta quấn quít chịu không nổi, cười nói: “Được rồi, được rồi, đừng làm loạn với tỷ nữa, tỷ đi là được chứ gì.”

Du Dung Châu lúc này mới vui vẻ để thiệp mời lại. Hai người nói thêm mấy câu rồi Du Dung Châu có việc đi trước. Cô nương ta vừa đi, Tần Niệm Hương liền đi vào: “Cô nương, nếu người đã hoài nghi chuyện hai ngày trước là cô nương ta làm, vậy sao còn phải tới Hứa gia? Không sợ cô nương ta lại muốn hại người sao?”

Thẩm Mẫu Đơn cười nói: “Không phải hoài nghi mà là khẳng định chính là cô nương ta. Lại nói có gì mà phải tránh né chứ, tránh được lần này thì lần sau không biết cô nương ta lại có chủ ý gì, ta chỉ cần cẩn thận chút là được rồi. Hơn nữa suy nghĩ của cô nương ta rất đơn giản, chính là huỷ đi sự trong sạch của ta. Cái cách này nói tới nói lui cũng chỉ có mấy loại như thế thôi, chú ý chút là sẽ không sập bẫy cô nương ta đâu. Hơn nữa không phải còn có ngươi bên cạnh sao? Ngày mai ngươi theo ta tới Hứa phủ, bất cứ lúc nào cũng có thể chú ý tới ta không phải là được rồi sao?”

Tần Niệm Hương cau mày nói: “Cô nương, hà tất phải mạo hiểm như vậy, hay là đợi điện hạ về rồi giao cho điện hạ xử lý không tốt hơn sao.”

Thẩm Mẫu Đơn cười lắc đầu không nói nữa, sao nàng có thể cái gì cũng dựa vào điện hạ được chứ, những sóng gió sau này phải đối mặt càng lớn, càng khó khăn hơn, nếu như cứ một mực trốn sau lưng điện hạ, nàng còn mặt mũi nào xứng đáng đứng bên cạnh điện hạ đây?

Tần Niệm Hương còn muốn khuyên mấy câu, lại nghe tiếng Thẩm Mẫu Đơn nói: “Được rồi, theo ta đi luyện tập mấy chiêu thức đi.”

Nghe vậy, Tần Niệm Hương không nói thêm nữa, mà hứng thú dạt dào theo Thẩm Mẫu Đơn bắt đầu luyện tập mấy chiêu thức. Cô nương ấy đối với mấy chiêu thức này rất có hứng thú, nói ra thì cũng thật kỳ lạ. Mấy chiêu thức này rõ ràng rất đơn giản, đối với việc khống chế đối thủ rất nhẹ nhàng, cho dù là một nữ tử yếu đuối cũng có thể dựa vào sức lực yếu ớt của mình mà chế ngự được đại hán cao bảy thước.

Hai người luyện suốt một canh giờ. Thẩm Mẫu Đơn cả người đổ đầy mồ hôi, sai người mang nước ấm vào phòng rồi tắm rửa.

Ngày hôm sau vừa ăn sáng xong, Thẩm Mẫu Đơn liền dẫn Tần Niệm Hương ra cửa. Tư Cúc hơi oán giận, cũng muốn đi cùng, chỉ là lần này đi không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nàng không dám dẫn theo Tư Cúc.

Hai người ngồi xe ngựa chạy một mạch tới Hứa phủ. Gã sai vặt dẫn hai người tới hậu hoa viên. Đúng lúc hoa đang nở rộ, bên cạnh còn có hồ nước, trong hồ trồng không ít hoa sen. Một đám cô nương đang ngồi trong lương đình nói nói cười cười, ngắm nhìn cảnh đẹp xung quanh.

Tới lúc thấy Thẩm Mẫu Đơn đi tới, Du Dung Châu lập tức đứng dậy đi đón nàng qua đây, lại thấy Tần Niệm Hương đi theo sau lưng nàng, nói rất bình tĩnh: “Niệm Hương cô nương, các nha hoàn đều đang đợi ở bên kia, không cần các ngươi hầu hạ đâu. Ngươi cũng qua bên đó uống trà ăn chút điểm tâm đi. Mẫu Đơn có ta chăm sóc là được rồi.”

Thẩm Mẫu Đơn đưa mắt với Tần Niệm Hương. Niệm Hương hiểu được ý trong mắt nàng. Niệm Hương gật gật đầu, đi về một hướng khác.

Du Dung Châu dẫn Thẩm Mẫu Đơn đi vào lương đình, giới thiệu nàng cho các tiểu thư khuê các ở đây. Một đám cô nương ngồi ở trong lương đình ăn điểm tâm, uống rượu trái cây. Có lẽ vì Thẩm Mẫu Đơn là do Du Dung Châu mời tới, những cô nương này cũng coi như nể mặt Thẩm Mẫu Đơn, đều cố gắng săn sóc, tán gẫu với nàng.

Du Dung Châu rót hai ly rượu trái cây, đưa một ly cho Thẩm Mẫu Đơn, cười nói: “Mẫu Đơn tỷ tỷ, đây là rượu nho do muội sai người trong phủ ủ ra đấy, mùi vị chua chua ngọt ngọt rất là ngon. Tỷ uống thử xem.”

Thẩm Mẫu Đơn nhận ly rượu, nói tiếng cảm ơn, dùng ống tay áo rộng che khuất gương mặt, uống một hơi cạn sạch ly rượu nho. Đôi má hơi ửng hồng, nàng để ly rượu xuống, nhìn về phía Du Dung Châu: “Muội muội, vị của ly rượu trái cây này thật là ngon, nhưng mà bên trong vẫn có chút vị của rượu. Tỷ không thể uống nhiều, nếu không sẽ say đó, tới lúc đó lạị bêu xấu thì không hay.”

Du Dung Châu cười nói: “Không sao, uống một chút là được thôi mà.” Trong mắt chợt loé lên sự mưu tính và đắc thắng.

Thẩm Mẫu Đơn đã phòng bị bắt được ý cười của sự mưu tính và đắc thắng trong ánh mắt của Du Dung Châu. Không bao lâu nàng đột nhiên loạng choạng, gương mặt càng lúc càng đỏ ửng, chống khuỷu tay lên bàn đá, lời nói mơ hồ: “Ối, sao đầu ta chóng mặt quá…”

Du Dung Châu đứng dậy, đỡ Thẩm Mẫu Đơn, cười nói với các cô nương: “Xem xem Mẫu Đơn tỷ tỷ này, mới có một ly rượu trái cây thôi mà đã say rồi, sớm biết thế thì đã không cho tỷ ấy uống rồi. Các tỷ tỷ muội muội xin đợi một chút, ta đưa Mẫu Đơn tỷ tỷ vào phòng nghỉ một lát rồi sẽ quay lại tiếp mọi người.”

Mấy cô nương vẫy vẫy tay: “Mau đi đi, tửu lượng của Mẫu Đơn cô nương thật thấp, mới có một ly rượu trái cây mà đã không chịu được rồi.”

Du Dung Châu cười nói: “Còn không phải sao, thật không biết hưởng thụ mà.” Dứt lời đã đứng dậy đỡ Thẩm Mẫu Đơn đi về phía hậu viện.

Thẩm Mẫu Đơn cảm thấy mình bị người ta đỡ đi về phía trước. Nàng nghe thấy tiếng thì thầm của Du Dung Châu ở bên tai: “Tại sao điện hạ cứ thích ngươi chứ, tại sao điện hạ có thể nhìn trúng ngươi? Rõ ràng ta mới là người yêu điện hạ nhất mà, ta cũng không muốn phải làm loại chuyện này nữa. Ta cũng muốn vĩnh viễn chỉ lưu lại mặt tốt đẹp. Nhưng tại sao các người lại cứ ép ta phải làm loại chuyện này. Thẩm Mẫu Đơn, đây là do các người ép ta. Nhưng mà ngươi yên tâm, biểu ca của ta là chính nhân quân tử. Nếu huynh ấy đã chạm vào ngươi thì nhất định sẽ đón ngươi vào cửa. Thẩm Mẫu Đơn, ngươi xem ta tốt với ngươi chưa, tới nước này còn dâng cho ngươi loại nam nhân như biểu ca của ta. Có phải ngươi nên cảm ơn ta không?” Cô nương ta làm sao mà có lòng tốt như vậy chứ. Cô nương ta biết rõ di mẫu của mình là người như thế nào. Di mẫu đối xử với biểu ca như báu vật, nếu biết Mẫu Đơn dám trèo lên giường của biểu ca. Tới khi Mẫu Đơn được đón vào cửa rồi, cô nương ta dám đảm bảo, di mẫu của cô nương ta nhất định sẽ để cho Mẫu Đơn sống không bằng chết.

Kỳ thật cô nương ta vẫn muốn tìm một nam nhân ghê tởm tới làm nhục Thẩm Mẫu Đơn. Chuyện lần trước nếu thành công thì tốt rồi, chỉ đáng tiếc là không thành. Lúc này cô nương ta mới nghĩ ra cách lần này. Sở dĩ tìm tới biểu ca là bởi vì cô nương ta sợ lúc mà Mẫu Đơn tỉnh rồi sẽ tố cáo với điện hạ là do cô nương ta làm. Nếu là biểu ca thì cô nương ta hoàn toàn có thể nói là do bản thân Thẩm Mẫu Đơn ái mộ biểu ca nên mới trèo lên giường biểu ca. Dù sao biểu ca cũng tuấn tú lịch sự, nếu tuỳ tiện tìm một nam nhân, cô nương ta sợ cuối cùng điện hạ sẽ nghi ngờ lên người cô nương ta. Thật đúng là quá hời cho Thẩm Mẫu Đơn.

“Thật là hời cho ngươi.” Du Dung Châu nhìn sắc mặt càng lúc càng đỏ của Thẩm Mẫu Đơn. Gương mặt lộ ra ý cười tàn nhẫn không hợp với vẻ mặt xinh đẹp chút nào.

Rất nhanh cô nương ta đã đưa Thẩm Mẫu Đơn vào phòng của Hứa Hạo. Trong phòng đã đốt hương hợp hoan. Người bình thường nếu ở trong phòng một hồi sẽ trúng phải hương hợp hoan này, đầu tiên là hôn mê, sau đó cả người sẽ nóng lên, dục vọng sẽ trổi dậy. Cô nương ta đoán biểu ca sắp tỉnh lại rồi, phải nhanh chóng vứt nữ nhân này vào phòng mới được.

Đẩy cửa phòng vứt Thẩm Mẫu Đơn vào trong, Du Dung Châu cũng bước vào theo, đóng cửa phòng, nín thở, đỡ Thẩm Mẫu Đơn ở dưới đất lên đi về phía giường. không ngờ nguời trong vòng tay lại đột nhiên cử động. Sau đó Du Dung Châu chưa kịp phản ứng lại thì cánh tay đã bị người ta bắt chéo ra sau lưng. Cô nương ta cả kinh, quay đầu nhìn khuôn mặt đang cười nhẹ nhàng của Thẩm Mẫu Đơn.

Sắc mặt Du Dung Châu bị doạ tới trắng bệch, cũng không biết nên phản ứng thế nào.

Thẩm Mẫu Đơn cười cười, dùng lực đè lên bả vai của cô nương ta, thấy cô nương ta đau tới nhíu mày thì mới nói: “Du muội muội, không ngờ chứ gì? Ly rượu trái cây đó tỷ căn bản không có uống nha. Đồ do người lòng dạ độc ác như muội muội đây đưa sao tỷ dám uống chứ?” Hôm nay nàng cố ý mặc thêm một bộ quần áo ở bên trong, quần áo bên ngoài cũng là loại có tay áo rộng. Lúc uống rượu thì đã sớm đổ ly rượu trái cây đó từ ống tay áo rộng vào lớp quần áo bên trong.

Du Dung Châu mặt tái nhợt: “Sao… sao có thể! Sao… sao tỷ biết được chứ? Sao tỷ có thể nghi ngờ ta?”

Thẩm Mẫu Đơn nhìn cô nương ta, nụ cười trên mặt dần biến mất: “Tỷ đương nhiên biết rõ rồi. Đám người mấy hôm trước cũng là muội tìm đến có phải không? Có muốn biết tại sao tỷ lại nghi ngờ muội không? Ánh mắt muội nhìn điện hạ quá lộ liễu rồi, lại biết rõ quan hệ của tỷ và điện hạ. Tỷ không có kẻ thù gì ở Bình Lăng này, suy nghĩ kỹ càng là có thể đoán ra được rồi. Du Dung Châu, thật không ngờ lòng dạ muội lại độc ác như vậy. Tỷ cũng không làm chuyện gì có lỗi với muội hết mà, nếu có thì chỉ có chuyện tỷ là người mà điện hạ yêu thôi, muội hà tất phải làm như vậy chứ?”

“Tỷ dựa vào cái gì mà được điện hạ yêu chứ?” Du Dung Châu cũng hơi kích động, muốn đứng thẳng người, lập tức bị đè xuống bả vai, đau tới mức sắc mặt cô nương ta trắng bệch: “Tỷ có bản lĩnh gì mà nhận được sự yêu mến của điện hạ chứ? Không có dung mạo khuynh thành cũng không có tài hoa hơn người, tỷ dựa vào cái gì mà xứng đáng đứng bên cạnh điện hạ chứ.”

Thẩm Mẫu Đơn cười lạnh: “Quả thật là tỷ không có dung mạo khuynh thành cũng không có tài hoa hơn người, nhưng vậy thì sao chứ? Điện hạ vẫn cứ thích tỷ đấy. Chuyện tình cảm không thể dùng nhan sắc và tài năng để đánh giá, cho dù là muội, dáng vẻ xinh đẹp thì sao chứ, lòng dạ lại ác độc, bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ không thật lòng thật dạ yêu muội đâu.”

Du Dung châu bị người ta chọc vào chỗ đau, thẹn quá hoá giận ra sức từ chối. cũng không biết Thẩm Mẫu Đơn làm như thế nào, hơi ép bả vai của cô nương ta một chút thì cô nương ta đã đau đớn tột cùng, tay và nửa người trên đều mất sức: “Mau thả ta ra, Thẩm Mẫu Đơn! Chuyện này hãy dừng ở đây thôi, chúng ta mau ra ngoài. Hương đang đốt kia là hương hợp hoan, có tác dụng mê hoặc và kích tình, còn không ra ngoài thì chúng ta cứ chờ đó mà mất mặt đi.” Du Dung Châu hiểu rõ uy lực của hương hợp hoan. Lát nữa hai người bọn họ sẽ bị hôn mê, huống hồ trong đó còn có thành phần kích dục. Tới khi thuốc phát tác, một nam hai nữ ở trong một phòng thì ai mà biết sẽ xảy ra chuyện gì chứ.

Thẩm Mẫu Đơn nhìn thoáng qua nam nhân sắp tỉnh nằm trên giường, cười với Du Dung Châu: “Du Dung Châu, bây giờ tỷ sẽ cho muội nếm thử thế nào là gậy ông đập lưng ông!” Dứt lời, giơ cao bàn tay, trong ánh mắt kinh hoàng của Du Dung Châu, nàng đập mạnh vào sau gáy của cô nương ta. Việc đã tới nước này rồi, nàng sao có thể tha cho cô nương ta được.

Sau khi đánh ngất, Thẩm Mẫu Đơn kéo cô nương ta tới đầu giường, lột hết quần áo ngoài chỉ chừa lại cái yếm màu trắng ở bên trong. Lúc đang định ném cô nương ta lên giường, nàng đột nhiên cảm thấy hơi chóng mặt. Thẩm Mẫu Đơn thầm nghĩ nguy rồi, còn tưởng mình có thể chịu đựng thêm một lúc nữa, không ngờ tác dụng của thuốc tác này nhanh như vậy. Nàng lắc lắc đầu cho tỉnh táo một chút, chợt nghe tiếng cửa phòng bị đẩy ra.

Thẩm Mẫu Đơn cố nén cơn buồn ngủ, nhìn qua mới phát hiện người bước vào là Tần Niệm Hương, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Tần Niệm Hương nhìn thấy Thẩm Mẫu Đơn ngã ở dưới đất cùng với Du Dung Châu bị lột gần hết quần áo, cũng giật nảy mình, vội tới đỡ Thẩm Mẫu Đơn đang ngồi ở dưới đất lên: “Cô nương, cô nương không sao chứ?”

Thẩm Mẫu Đơn cắn cắn lưỡi: “Ngươi mau nín thở, ném… ném nữ nhân này lên giường. Sau đó mau chóng đưa ta rời khỏi, làm nhanh lên chút. Hương đốt trong phòng này không phải là hương bình thường, có tác dụng gây mê và kích dục… nhanh… nhanh lên chút.” Vừa dứt lời, nàng đã ngất đi, trước mắt tối đen.

Tần Niệm Hương vội ném Du Dung Châu lên giường, không tiếp tục nhìn bọn họ nữa, lúc này mới mau chóng đỡ Thẩm Mẫu Đơn đi ra ngoài.

Lúc Thẩm Mẫu Đơn tỉnh lại thì cả người khô nóng khó chịu, nàng hiểu rằng tác dụng kích dục của thuốc đã phát tác, mở to mắt mơ mơ màng màng, phát hiện sự bày trí xa lạ của căn phòng, cẩn thận nhìn lại hai lần thì hình như đây là phòng của điện hạ. Cả người nàng khô nóng khó chịu, dùng sức vỗ vỗ cây cột ở đầu giường. Tần Niệm Hương lập tức bước vào phòng, có chút lo lắng khi nhìn thấy dáng vẻ của nàng, vội hỏi: “Cô nương, vậy phải làm sao đây?” Dáng vẻ này của cô nương cũng không tiện mời đại phu, cũng không dám đưa về Thẩm phủ cho lão gia và A Hoán biết nên mới đưa tới vương phủ.

Trên người Thẩm Mẫu Đơn càng ngày càng khó chịu, sắc mặt ửng hồng. Cơ thể cũng nổi lên màu hồng nhạt. Nàng cắn cắn lưỡi, cố nén cảm giác chua xót ở trên người, nghiến răng nói: “Đi… đi lấy cho ta một thùng nước lạnh.”

Tần Niệm Hương nhanh chóng mang thùng nước lạnh vào, đổ đầy vào trong bồn tắm, chuẩn bị đỡ Mẫu Đơn qua liền phát hiện trên người nàng nóng kinh người, nhịn không được kinh hô: “Cô nương, cơ thể người nóng quá.” Nếu có điện hạ ở đây thì tốt biết bao, cô nương cũng không cần phải kiềm chế như vậy, dù sao thì sớm muộn gì cô nương cũng là người của điện hạ mà.

Thẩm Mẫu Đơn nghiến răng đáp: “Không sao, mau đỡ ta qua đó.”

Tần Niệm Hương đỡ nàng tới bên cạnh bồn tắm. Vừa mới giúp nàng cởi áo ngoài xuống, Thẩm Mẫu Đơn liền đỏ mặt khẽ kêu: “Niệm Hương, ngươi ra ngoài đi, tự ta làm được rồi.” Lúc nãy tay Niệm Hương vô ý chạm vào người nàng cũng khiến nàng thiếu chút nữa nhịn không được.

Tần Niệm Hương cũng biết được sự lợi hại của thuốc này, không dám chạm vào nàng nữa, lui ra ngoài.

Thẩm Mẫu Đơn không dễ gì cởi hết quần áo ngoài ra, bò vào bồn tắm ngồi xuống. lúc ngâm cả người vào nước lạnh, cuối cùng sự nóng bức khó chịu trên người kia cũng được đè xuống một chút. Nàng ngâm cả đầu vào trong nước lạnh, đầu óc mơ màng.

Không biết ngâm như vậy đã bao lâu, mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng động giống như là tiếng mở cửa phòng, nàng cũng không rảnh đi bận tâm, cho tới khi cả người đột ngột bị bế lên, đối mặt với đôi mắt lạnh lùng. Đôi mắt này tuy lạnh lùng nhưng lại mang theo chút lo lắng. Thẩm Mẫu Đơn nhịn không được thì thào nói: “Điện hạ…”

Bị đôi tay lành lạnh của hắn ôm lấy, Thẩm Mẫu Đơn nhịn không được rên rỉ một tiếng, hai tay nàng lại chịu không được ôm lấy cổ hắn, hai chân nàng lại càng quấn chặt vào thắt lưng của hắn, cơ thể khô nóng cũng dán lên người hắn. lúc này nàng mới phát hiện sự khô nóng trên người không những không biến mất mà ngược lại càng thêm khó chịu, càng thêm có chút không chịu nổi. Đôi chân đang quấn lấy điện hạ càng thêm nhịn không được uốn éo một chút. Chợt hoa huyệt kia ma sát với lớp quần áo, khoái cảm khác thường lập tức lan toả khắp người nàng, khiến cho cơ thể nàng bắt đầu run rẩy kịch liệt, thở dốc liên tục, nhưng chút ít này sao có thể thoả mãn. Nàng càng ngày càng muốn nhiều hơn, trong lúc mơ hồ đã bắt đầu chủ động hôn điện hạ liên tục, miệng ngậm chặt môi của điện hạ.

Vệ Lang Yến vừa về liền biết được chuyện này từ trong miệng Tần Niệm Hương. Thật là vừa nóng vừa giận, bước vào phòng liền muốn giáo huấn nàng một trận nên thân. Vừa ôm nàng từ bồn nước lạnh lên, còn chưa kịp mở miệng nói đã bị sự ham muốn trong đôi mắt nàng và thân thể nhuốm màu hồng nhạt của nàng lay động, cho tới khi nàng ôm lấy hắn, đôi chân quấn vào thắt lưng hắn, lại yếu ớt gọi hắn một tiếng điện hạ. Hắn nào đâu chịu được, bụng dưới lập tức căng cứng.

Vuốt ve cơ thể nóng hổi của nàng, hắn lập tức ôm nàng về phía giường.

Hết chương 68.

Truyện Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc Chương 12

Tác giả: Nhu Nạo Khinh Mạn

Sáng sớm ngày mai lên đường , những thứ cần cũng đã chuẩn bị đầy đủ, Thẩm Mẫu Đơn nói Thẩm Thiên Nguyên chuẩn bị cho nàng một bộ nam trang, nữ tử đi xa nhà có chút bất tiện. Nàng dung mạo diễm lệ thoát tục, hơn nữa nữ tử không có hầu kết, giả trang thành nam nhân cũng sẽ không giống, người tinh tường một chút là có thể nhận ra, có điều lúc ra cửa mang theo duy mũ, âm thanh đè thấp một ít ngược lại cũng không phải không được.

Đem nam trang cất đi cẩn thận, bên ngoài Tư Cúc liền tiến đến, trong tay cầm mấy bao giấy dầu, “Tiểu thư, La đại gia lại tới nữa rồi, biết người thích ăn Hồng Đậu cao cùng Phù Dung cao nên mang đến. . . . . . La đại gia còn đang bên ngoài chờ, nếu không tiểu thư gặp mặt một lần?” Tư Cúc thực sự không nghĩ tiểu thư nghĩ như thế nào, thái độ đối với La đại gia lại đột nhiên chuyển biến lạnh nhạt như vậy.

Thẩm Mẫu Đơn không muốn gặp hắn, nàng đã cự tuyệt hơn nửa tháng , tính nhẫn nại của người này sớm đã không còn, nếu có khả năng nàng muốn nói chuyện từ hôn trực tiếp với hắn, chỉ là không thể làm ảnh hưởng đến danh tiếng của A Hoán, không nghĩ ra được biện pháp cụ thể, vẫn không thể cùng người này như thế nào. Suy nghĩ một chút, nàng thở dài, để Tư Cúc mời người đi vào.

Quả nhiên, La Nam vừa vào cửa, trên mặt vẻ mặt cũng rất phải không mãn, ở nhìn thấy Thẩm Mẫu Đơn trang phục lúc càng là nhíu nhíu mày, há mồm muốn nói cái gì, Thẩm Mẫu Đơn đã trước tiên hắn một bước, ôn nhu nói: “La đại ca, mấy ngày nay nhiễm phong hàn, thân thể vẫn không thật lưu loát, hôm nay mới có thể đứng dậy gặp khách, những này qua chậm trễ La đại ca, mong rằng La đại ca không nên tức giận.”

La Nam vẫn luôn lấy quân tử khiêm tốn tự xưng, đương nhiên sẽ không ngay ở trước mặt Tư Cúc cho Thẩm Mẫu Đơn không thoải mái, chỉ nhẫn nhịn tức giận trong lòng nói: “Đương nhiên sẽ không , huynh không phải người ngoài, mà là vị hôn phu của muội, muội nhiễm phong hàn huynh làm sao có thể trơ mắt đứng nhìn được, vì thế lần sau gặp chuyện gì không nên ở ngoài cửa cự tuyệt không cho huynh vào.”

Thẩm Mẫu Đơn khẽ ừ một tiếng không nói gì.

” Hôm nay muội sao lại mặc trang phục như vậy? Đem tóc mái trên trán chải hết lên, xem ra đẹp lên không ít.” La Nam vẫn nhịn không được, nữ nhân của mình xinh đẹp như vậy mặt mũi mình cũng dính hào quang không ít.

Thẩm Mẫu Đơn rũ mắt, “Chỉ là thói quen, trang phục như vậy, ngày sau sẽ chú ý .”

La Nam khoát tay áo một cái, ” Hôm nay huynh đến là có chuyện muốn báo cho muội, một tháng nữa chính là đại thọ của mẫu thân huynh , đến lúc đó muội chớ có quên, một tháng này chuẩn bị cẩn thận, ngày đó mặc trang phục đẹp một chút, mẫu thân nhìn thấy chắc chắn sẽ rất vui . . . . . . Muội ở nhà dưỡng tốt cơ thể, huynh có việc đi trước.”

Dứt lời, phất tay áo rời đi, nhìn nam nhân sắp bước ra cửa phòng, Thẩm Mẫu Đơn nhìn bóng lưng hắn, nhẹ giọng hỏi: “La đại ca, huynh có biết chuyện thương thế Nguyệt Nhi nặng hơn không? Có từng đi qua thăm Nguyệt nhi?”

Bóng lưng kia cứng đờ, một lúc lâu sau mới nói: “Có đến thăm qua, chỉ là vết thương nhỏ trên trán, không có gì đáng ngại, đợi thân thể muội tốt lên, chúng ta cùng nhau đi thăm muội ấy.” Hắn đã qua, vừa nghĩ tới tình cảnh hôm qua trong lòng hắn liền thấy buồn nôn.

Hắn biết trán Diêu Nguyệt bị thương, nhưng hơn nửa tháng trước gặp Diêu Nguyệt, sau đó tâm tư đều bị vị hôn thê xinh đẹp kia chiếm hết, hôm qua nghĩ tới Diêu Nguyệt, liền đi Diêu gia. Nhưng không nghĩ mỹ nhân thiên kiều bá mị, nữ tử dịu dàng trong dĩ vãng kia lại giống như một điên phụ, ở trong phòng điên cuồng mắng chửi, thấy hắn lại khóc sướt mướt , hắn dịu dàng khuyên, cũng nói không để ý vết thương trên trán nàng. Nàng nghĩ trong chốc lát, đem lộ vết thương trên trán cho hắn nhìn, trên vết thương thối rữa là một lớp thuốc mỡ màu vàng nhạt, nhìn buồn nôn cực kỳ. Nàng ta vẫn khóc thút thít nghẹn hỏi hắn, chắc hắn sẽ không để ý đi, có phải vẫn yêu nàng như quá khứ không .

Khi đó, hắn hàm hồ nói vài câu lừa gạt rồi rời đi như chạy trốn, trong lòng có dự định, Diêu gia hiện tại có đại phu nhân làm vợ kế, còn sinh con trai, chỉ sợ Diêu Nguyệt xuất giá cũng không bao nhiêu đồ cưới, bây giờ hắn không muốn vì một ít đồ cưới này mà mỗi ngày đối mặt với một ả điên phụ xấu xí không thể tả .

Thẩm Mẫu Đơn có thể không biết ý nghĩ trong lòng hắn, người này bên ngoài biểu hiện là quân tử khiêm tốn, nội tâm vô sỉ tiểu nhân hèn hạ, hắn thấy Diêu Nguyệt giờ thành như vậy , ngày sau chắc chắn sẽ không lại gần cho nàng. Chỉ là, Diêu Nguyệt lại có thể cam tâm, nói không chắc chuyện này có thể hơn nữa lợi dụng, nếu thành công, hôn ước này liền có thể thuận lợi giải trừ, với nàng không có nửa điểm tổn hại, thanh danh của hắn cũng sẽ mất hết.

Thẩm Mẫu Đơn siết chăt quyền, nghĩ chờ sau khi đi Lương phủ trở lại sẽ tính toán tốt chuyện này.

Sáng sớm ngày thứ hai, Thẩm Mẫu Đơn quấn ngực, đổi bộ kia nam trang, mái tóc màu đen dùng một cái cây trâm cắm trên đỉnh đầu, nhìn người trong gương đồng mắt ngọc mày ngài, mặt như ngọc, Thẩm Mẫu Đơn nhếch miệng cười, quả nhiên chưa phải là nam nhân. Nàng cầm duy mũ lên, lúc này mới sải bước đi ra ngoài.

Đi tới trong viện, Thẩm Thiên Nguyên, Thẩm Hoán, Tư Cúc nhìn thấy trang phục của nàng lúc này đều yên lòng, xem ra rất giống công tử văn nhã .

Lần này đi thuyền chuyên môn vận chuyển đến Lương phủ , người lái thuyền họ Trì, là một đại hán râu quai nón, cao to, khôi ngô, lần này là thay người khác vận chuyển hàng đi Lương phủ, lúc trở lại thay Thẩm Mẫu Đơn đem vải vóc trở về, vận chuyển hai chuyến đều có bạc lời, Thẩm Mẫu Đơn cũng có thể trả trước một ít tiền bạc, hai phe đều cảm thấy rất hài lòng. Trên thuyền này ngoại trừ hàng hóa, còn có mấy người tiện đường đi Lương phủ, có điều không ở trên boong thuyền, chắc là ở trong phòng giải lao.

Phong cảnh hai bên bờ sông tuy đẹp, nhưng thấy nhiều cũng thấy nhàm chán, Thẩm Mẫu Đơn đứng nửa canh giờ rồi trở về phòng. Trên thuyền tổng cộng có mười gian phòng, Thẩm Thiên Nguyên cùng Thẩm Mẫu Đơn mỗi người một phòng, trở về phòng Thẩm Mẫu Đơn nghỉ ngơi chốc lát, đợi thồ điểm mở mắt ra sắc trời bên ngoài đã tối, ngoài cửa phòng cũng vang lên tiếng Thẩm Thiên Nguyên, “A Đơn, mau ra ăn cơm.”

Thẩm Mẫu Đơn mở cửa, Thẩm Thiên Nguyên mang một ít bã đậu chia ra làm hai đưa cho Thẩm Mẫu Đơn một phần, qua ba ngày, thuyền cập bờ bổ sung một ít nước và thức ăn, Thẩm Thiên Nguyên nhìn thấy con gái cả ngày ăn bã đậu tự nhiên rất đau lòng, nói: “A Đơn, cha rời thuyền đi mua một ít bánh ngọt cho con ăn.” Hạ Thiên ngày nóng, đồ ăn chín giữ không được hai ngày, chỉ có loại này bã đậu khô này có thể giữ được mấy ngày mà không hỏng.

“Phụ thân, không cần, bã đậu ăn tốt rồi, mấy ngày nữa đến Lương phủ, đến lúc đó chúng ta lại đi nếm thử mỹ thực Lương phủ.” Thanh âm nàng ép có chút thấp, nghe cũng không khiến người ta hoài nghi nàng là nữ tử.

Thẩm Thiên Nguyên ngược lại cũng không kiên trì thêm nữa.

Người lái thuyền cũng rất nhanh lên trở về , thuyền cũng tiếp tục đi về phía trước. Ở trên thuyền ba ngày, Thẩm Mẫu Đơn biết trên thuyền ngoại trừ người, nàng cùng phụ thân, ngoài ra còn có mấy con cháu thế gia. Mấy con cháu thế gia mỗi ngày đều ở trên boong thuyền nghỉ ngơi vài canh giờ, bàn luận trên trời dưới biển, mỹ thiếp vờn quanh. Bởi vậy, Thẩm Mẫu Đơn rất ít ra khỏi phòng, đại đa số thời gian đều ở lại trong phòng, nhưng vẫn không khỏi xảy ra chuyện sau đó.

Ngày hôm đó nàng đang ở trong phòng nghỉ ngơi, bên ngoài truyền đến âm thanh ồn ào, mơ hồ nghe thấy tiếng Thẩm Thiên Nguyên xin lỗi “Vị công tử này, thực xin lỗi.”

“Đụng phải Bản công tử lại nghĩ đến chuyện đi thẳng một mạch như vậy sao?”

Thẩm Mẫu Đơn nghe thấy tiếng, vội vàng đứng dậy mở cửa phòng ra ngoài, nhìn thấy mấy người … con cháu thế gia đang ngồi xếp bằng ở boong tàu bên trên, bên cạnh là mấy vị thiếp thị xinh đẹp. Một người trong đó vóc dáng không cao, sắc mặt có chút tái nhợt, đang ngăn trước mặt Thẩm Thiên Nguyên, thế gia công tử này mặc dù dung mạo không tệ, nhưng đáy mắt xanh lên, bước chân có chút phù phiếm, rõ ràng biểu hiện chính là Túng Dục quá độ .( Túng dục là kiểu ăn chơi sa đọa xxoo nhiều quá đó bà con)

Thẩm Mẫu Đơn vội vàng đi tới chỗ Thẩm Thiên Nguyên, giảm thấp thanh âm nói: “Phụ thân, có chuyện gì xảy ra? Người không sao chứ.”

Thẩm Thiên Nguyên lắc lắc đầu, “Ta không sao, A Đơn con mau vào đi.” Nói xong đem Thẩm Mẫu Đơn đẩy mạnh vào trong phòng. Cặp chân thế gia công tử kia ngăn trước mặt hai người, muốn đưa tay đẩy Thẩm Mẫu Đơn một cái, Thẩm Mẫu Đơn lắc người một cái liền tránh được, trên mặt thế gia công tử hiện vẻ tức giận “Làm sao, đụng phải Bản công tử đã nghĩ muốn đi nhanh như vậy sao ?”

Thẩm Thiên Nguyên hướng về phía công tử chắp tay, “Công tử, tại hạ đã từng nói lời xin lỗi, hơn nữa là công tử trước đụng vào tại hạ” Đúng là người này đụng vào Thẩm Thiên Nguyên trước, Thẩm Thiên Nguyên thân thể cường tráng, làm thế gia công tử túng dục quá độ này lảo đảo một cái té ngã trên đất, sau khi đứng lên còn không chịu buông tha cho ông.

Nghe thấy nguyên do, Thẩm Mẫu Đơn trong lòng mặc dù có tức giận nhưng cũng biết bọn thế gia công tử này không phải là người mà bọn họ có thể đắc tội , chỉ có thể xin lỗi. Một người trong đó mặc cẩm bào màu xanh đen nói, ” Tiểu tử nhà ngươi nếu lại đây uống với chúng ta một chén, chúng ta sẽ tha thứ cho phụ thân ngươi. Ta nói nè, tiểu tử nhà ngươi xảy ra chuyện gì, cả ngày tự giam mình ở trong phòng giống như hạng đàn bà nơi phòng khuê vậy ? Mau đến đến. . . . . . Mau tới đây ngồi, A Thục, nhanh dẫn vị công tử này qua đây.” Nói xong, một nữ tử trong đó mặc xiêm y màu vàng liền đứng dậy kéo Thẩm Mẫu Đơn qua đó.

Thẩm Mẫu Đơn không thể cùng đám người kia uống gì rượu, né tránh, nhẹ giọng lại nói: “Tại hạ sẽ không uống rượu, có điều tại hạ đồng ý tự phạt một chén tạ lỗi với mấy vị công tử, sau đó kính xin mấy vị công tử đại nhân đại lượng, tha thứ cho tại hạ cùng gia phụ.”

Nhưng không nghĩ,cặp chân của công tử phù phiếm đột nhiên tiến lên một bước, đưa tay ném rơi duy mũ trên đầu Thẩm Mẫu Đơn “Cho ngươi bồi chúng ta uống rượu là cho ngươi mặt mũi, dài dòng văn tự cái gì. . . . . .”

Cự ly quá gần, Thẩm Mẫu Đơn lại chỉ lo ứng phó mấy người ngồi trên mặt đất, nhưng không nghĩ người này lại đột nhiên ra tay xốc duy mũ của nàng , cả người cứ như thế lộ ra ở trước mặt mọi người.

Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

17.05.2023, 17:39

Đã sửa bởi

[Cổ đại – Trùng sinh] Mẫu đơn chân quốc sắc – Nhu Nạo Khinh Mạn – Điểm: 10

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: – 0.90x +

( Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Mở đầu- Chương 1- Chương 2- Chương 3- Chương 4- Chương 5- Chương 6- Chương 7- Chương 8- Chương 9- Chương 10- Chương 11- Chương 12- Chương 13- Chương 14- Chương 15- Chương 16- Chương 17- Chương 18- Chương 19- Chương 20- Chương 21- Chương 22- Chương 23- Chương 24- Chương 25- Chương 26- Chương 27- Chương 28- Chương 29- Chương 30- Chương 31- Chương 32- Chương 33- Chương 34- Chương 35- Chương 36- Chương 37- Chương 38- Chương 39- Chương 40- Chương 41- Chương 42- Chương 43- Chương 44- Chương 45- Chương 46- Chương 47- Chương 48- Chương 49- Chương 50- Chương 51- Chương 52- Chương 53- Chương 54- Chương 55- Chương 56- Chương 57- Chương 58- Chương 59- Chương 60- Chương 61- Chương 62- Chương 63- Chương 64- Chương 65- Chương 66- Chương 67- Chương 68- Chương 69- Chương 70- Chương 71- Chương 72- Chương 73- Chương 74- Chương 75- Chương 76- Chương 77- Chương 78- Chương 79- Chương 80- Chương 81- Chương 82- Chương 83- Chương 84- Chương 85- Chương 86- Chương 87- Chương 88- Chương 89- Chương 90- Chương 91- Chương 92- Chương 93- Chương 94- Chương 95- Chương 96- Chương 97- Chương 98- Chương 99- Chương 100- Chương 101- Chương 102- Chương 103- Chương 104- Chương 105

Vanny lúc 29.03.2023, 23:24, lần sửa thứ 14.

19 thành viên đã gởi lời cảm ơn Hoasenxanh162 về bài viết trên: Ameri, Andy Phan, Chery, Gió Đông Nam, Judy Bùi, Khả Vân17, Maika1997, Nàng Lười, P.Y, Yến My, ayu’, dieudieu13, flowerxx13, kittynhj, ngatuduong, sagittariusNM, soonsun89, yuriashakira, Đinh Lam

17.05.2023, 21:17

Re: [Cổ đại – Trùng sinh] Mẫu đơn chân quốc sắc – Nhu Nạo Khinh Mạn – Điểm: 43

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: – 0.90x +

( Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Chương 1:

22 thành viên đã gởi lời cảm ơn Hoasenxanh162 về bài viết trên: Ameri, Bora, Catstreet21, Chery, Gió Đông Nam, Hoacamtu, Khả Vân17, Linhkb3, Mèo Min, Ninhngoan04082023, Nàng Lười, P.Y, Thongminh123, Trà Mii, Yến My, ayu’, dieudieu13, mymy945, sagittariusNM, soonsun89, sâu ngủ ngày, yuriashakira

18.05.2023, 19:35

Re: [Cổ đại – Trùng sinh] Mẫu đơn chân quốc sắc – Nhu Nạo Khinh Mạn – Điểm: 40

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: – 0.90x +

( Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Chương 2:

25 thành viên đã gởi lời cảm ơn Hoasenxanh162 về bài viết trên: Ameri, Bora, Catstreet21, Chery, Gió Đông Nam, Hoacamtu, Khả Vân17, Lam Thảo, Linhkb3, Mèo Min, Ngockhue19, Nhược Lâm, Nàng Lười, P.Y, Phuongphuong57500, Rita Võ, Thongminh123, Trà Mii, Yến My, ayu’, dieudieu13, mymy945, soonsun89, sâu ngủ ngày, yuriashakira

Bạn không thể tạo đề tài mớiBạn không thể viết bài trả lờiBạn không thể sửa bài của mìnhBạn không thể xoá bài của mìnhBạn không thể gởi tập tin kèm

Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc Audio

Tác giả: Nhu Nạo Khinh MạnThể loại: Trùng sinh, báo thù, cung+ gia đấu, trạch đấu, 3s, nam thâm tình, sạch nữ cườngEditor: Hoasenxanh 162 hay còn gọi là SenNguồn raw: Độ dài: 143 chương

Giới thiệu:

Thẩm Mẫu Đơn kiếp trước tính tình đơn thuần, tâm địa tốt đến không nỗi không đành lòng giẫm lên một ngọn cỏ ngọn cây, thật đúng là tâm địa Bồ Tát.

Cùng quân tử khiêm tốn trong miệng thế nhân kết thành phu thê, lại không nghĩ tới sau khi thành thân lại phát hiện ra quân tử khiêm tốn này lại chính là ngụy quân tử…

Đã sớm cùng khuê mật tốt nhất của mình cùng chung một chỗ, cố gắng phá hoại gian tình của hai người nhưng kết cục lại bị hai người họ hại chết.

Linh hồn nàng phiêu du trong không gian chứng kiến đệ đệ vì báo thù cho nàng mà nhận lấy kết cục bi thảm,rồi lại chứng kiến kết cục tốt đẹp của ngụy quân tử cùng ngụy khuê mật kia. 

Chứng kiến quá nhiều dương mưu âm mưu, chứng kiến hết thảy âm mưu giảo hoạt gian trá ghê tởm của thế gian,…

Cứ tưởng rằng sẽ sống tiếp như vậy , nàng lại được trọng sinh trở về thời điểm phụ thân khoẻ mạnh, đệ đệ còn nhỏ tuổi, nàng còn chưa có gả cho ngụy quân tử kia…

Chỉ là trọng sinh một lần này nàng có thể thoát khỏi vận mệnh kiếp trước hay không? Trở thành quốc sắc danh chấn kinh thành…..

Thẩm Mẫu Đơn kiếp trước tính tình đơn thuần, tâm địa tốt đến không nỗi không đành lòng giẫm lên một ngọn cỏ ngọn cây, thật đúng là tâm địa Bồ Tát.Cùng quân tử khiêm tốn trong miệng thế nhân kết thành phu thê, lại không nghĩ tới sau khi thành thân lại phát hiện ra quân tử khiêm tốn này lại chính là ngụy quân tử…Đã sớm cùng khuê mật tốt nhất của mình cùng chung một chỗ, cố gắng phá hoại gian tình của hai người nhưng kết cục lại bị hai người họ hại chết.Linh hồn nàng phiêu du trong không gian chứng kiến đệ đệ vì báo thù cho nàng mà nhận lấy kết cục bi thảm,rồi lại chứng kiến kết cục tốt đẹp của ngụy quân tử cùng ngụy khuê mật kia.Chứng kiến quá nhiều dương mưu âm mưu, chứng kiến hết thảy âm mưu giảo hoạt gian trá ghê tởm của thế gian,…Cứ tưởng rằng sẽ sống tiếp như vậy , nàng lại được trọng sinh trở về thời điểm phụ thân khoẻ mạnh, đệ đệ còn nhỏ tuổi, nàng còn chưa có gả cho ngụy quân tử kia…Chỉ là trọng sinh một lần này nàng có thể thoát khỏi vận mệnh kiếp trước hay không? Trở thành quốc sắc danh chấn kinh thành…..

Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện: Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc trên website Ezlearning.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!